TÔI SẼ HÁT
(Tặng một người yêu thơ tôi)
Tôi chưa được diễm phúc làm ông
như ai kia đã làm bà nội (1)
hai cô con gái
đứa chưa lấy chồng
đứa còn đang đi học
Trên đầu
tóc đã nhiều sợi bạc
mái tóc muối tiêu
cũng may
tiêu nhiều muối ít
Ở tuổi này
giọng đã khàn khàn
như mấy chú ngan
nên mỗi khi cao hứng
thay vì ôm đàn cất tiếng ca
tôi cầm bút làm thơ
Bỗng nhiên có tiếng vu vơ
“Ước gì được nghe anh hát”
nàng ở mãi bên kia trái đất
đem lòng yêu mến thơ tôi
không ngại nắng
không sợ gai
bước vào khu vườn thơ mới mở
giúp cắt tỉa
những cành khô, lá úa
Tôi nhủ lòng mình
nếu quả dòng đời
có nợ
có duyên
tôi với nàng sẽ có ngày gặp mặt
Lúc ấy tôi sẽ hát
hát say sưa
như thể rồi sẽ không bao giờ được hát
cho riêng nàng
những bản tình ca
say đắm thiết tha
Phạm Đức Nhì
Chú thích
1) Nàng đã có 2 cháu nội.
I SHALL SING
(To the one who loves my poetry)
I had not the chance yet
to be grandpa
but someone out there
has been grandma (1)
two daughters
one not married yet
one still at school
My head
has some white hair
It turns gray at the temples
However, I am lucky that it’s not that gray yet
At my age
My voice is hoarse
Like some Muscovy ducks
So each time I feel inspired
Instead of playing guitar and singing
I use my pen to write poetry
All of a sudden I hear in the air:
“I wish I could hear you sing!”
She is on the other side of the world
Yet she comes to love my verses
She is not afraid of the sun, nor the thorns
She steps into the newly opened garden of poetry
And helps trim the dried twigs, the dead leaves
I tell to myself
If in fact we had some predestined affinity
She and I will meet someday
At that moment I shall sing
Sing with enthusiasm
Sing like I can never sing again
For only her
The love songs
With so much love and passion
Pham Duc Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét