GẶP LẠI KẺ THÙ XƯA
Mới đây
trong chuyến về Hải Phòng
thăm quê cha đất tổ
tình cờ
nơi quán nước bên đường
tôi gặp lại một “người quen cũ”
nhận ra anh
nhờ khuôn mặt rỗ
và vết sẹo khá sâu
hình lưỡi liềm trên cổ
Anh không nhận ra tôi
đon đả chào mời
“Bác vào ngồi nghỉ, xơi chén nước”
tôi mở hộp nhón thanh kẹo lạc
nhắp ngụm chè Thái Nguyên
mơ màng sống lại
một kỷ niệm đau buồn
Năm 1975
tôi, người lính VNCH thua trận
bị đẩy vào trại tập trung
một số bộ đội phía bên kia
trở thành cai tù
nghếch mặt
vì hào quang chiến thắng
Đám tù chúng tôi
rất nhiều những tấm gương dũng cảm
một số khác khá đông
giữ gìn tư cách
nín thở qua sông
và dĩ nhiên
có cả không ít những anh hèn
Một “cựu” Trung Úy truyền tin
muốn lấy lòng mấy ông chủ mới
thấy chỗ đông người là lê tới
chỉ để khoe vài câu
“Các anh ơi! Chủ Nghĩa Cộng Sản
đã có sẵn trong người tôi từ lâu
này nhé!
đũa, vợt, dao, liềm, bàn chải đánh răng
tôi đều cầm tay trái
trên sân bóng, tôi cũng thuận chân trái
ngủ, tôi cũng nằm nghiêng,
quay ngưởi về bên trái (1)
chế độ này chắc rất hợp với tôi”
mọi người nhìn hắn cười
khinh bỉ
Tôi (còn rất trẻ)
bực bội
bỏ vào nhà vệ sinh
nói với bạn tù đứng đái
bên cạnh mình
“Tao, cái con mẹ gì cũng thuận bên phải
chỉ có cái thằng khốn nạn này
lúc nào cũng ngoẹo đầu về bên trái”
hai đứa phá lên cười
nhưng vừa quay ra cửa thì hỡi ôi!
Ông “cựu” Trung Úy truyền tin đã đứng đấy
Trưa hôm ấy
tôi bị gọi lên văn phòng
vừa thấy tôi, Trung Úy C trưởng (2) mặt hầm hầm
Đại Úy D trưởng (3) đập bàn đứng dậy
“Thằng này náo!
Dám dí buồi vào Chủ Nghĩa Cộng Sản của ông
Ông sẽ cho mày nát xương, mọt gông.”
Lần ấy tôi bị trận đòn lê lết
thêm mấy tuần chân cùm nằm conex
và (thế nào chẳng có)
một vết đen ngòm
trong hồ sơ cá nhân
của đời tù cải tạo.
Tôi gợi chuyện hỏi thăm
biết mình đã không lầm
“kẻ thù” của tôi năm xưa
nay đã già
nhưng vẫn còn lanh lợi
ngồi cách tôi chỉ một tầm tay với
Tôi ngồi lặng im
xem sinh hoạt của quán hàng
một số khách đến uống chè, ăn kẹo
hoặc mua hộp diêm, cút rượu
cũng có người đến nhờ khiếu nại, làm đơn
“chồng cháu vô cớ bị công an bắt lên phường”
có cả người đến
vì sắp bị chiếm vườn, lấy đất
Anh nhìn tôi phân bua
“Xã hội giờ thối nát quá
ngành nào, địa phương nào cũng hối lộ
mua chức bán quyền
thân phận người dân đen
thật khốn khổ mọi bề”
Khi anh rót cho tôi thêm chén chè
(chén thứ mấy tôi cũng không nhớ)
không khí đã rất cởi mở
thân tình
xích đến gần anh
tôi kể lại chuyện năm đầu tiên cải tạo
những cực hình gánh chịu
vì một câu nói tào lao
Anh trầm tư một lúc lâu
rít hơi thuốc lào
rồi chậm rãi nói
mặt ẩn hiện sau làn khói
“đã gần 38 năm
sự việc của anh
tôi cũng chỉ nhớ loáng thoa, loáng thoáng
anh đã phát biểu
cực kỳ phản động
ở cương vị D trưởng của tôi
lập trường kiên định
lý tưởng sáng ngời
lối suy nghĩ ấy
tôi được lệnh diệt từ trong trứng nước
anh còn sống sót trở về
cũng là đại phúc”
anh ngừng một lát
“nhưng thế sự lúc này đã khác”
rồi bằng một giọng chua chát đắng cay
“Tôi trả thẻ đảng được mấy tháng nay
để khỏi phải ‘cùng hội cùng thuyền’
với đám tham quan bán nước”
tôi nắm tay anh thật chặt
mối thù tưởng sẽ chẳng thể nào quên
bỗng tự nhiên
tan biến
Và thật bất ngờ
anh nhìn thẳng vào mắt tôi
với nụ cười nửa miệng
“Có điều này thật trái khoáy
thời gian gần đây
tôi để ý khi đứng đái
cái thằng khốn nạn
đã ngoẹo hẳn đầu về bên trái”
Chú Thích:
1) Ý nói “thiên tả” – nghiêng về phía trái,
theo cộng sản
2) Đại Đội Trưởng
3) Tiểu Đoàn Trưởng
Phạm Đức Nhì
nhidpham@gmail.com
ENCOUNTERING THE “ONCE” ENEMY
Recently
on my trip to Hai Phong
to visit my homeland
incidentally, at a tavern along the road
I met a “former acquaintance”
I remembered his pockmarked face
and the deep scar
with the shape of a sickle on his neck
He did not recognize me
And welcomed me
“Please take a rest and have a drink”
I opened the box, took a bar of peanut candy
sipped some Thai Nguyen tea
And thought back of some traumatic memories
In 1975
I was a defeated South Vietnamese soldier
being put in the detention camp
the soldiers on the other side
became guardians
showing their faces with the halo of the victory
We, prisoners
with many courageous examples
a big number of us
kept our dignity
while trying to hold our breath
and of course
there were some cowards
A “former” Communications Lieutenant
wanted to try to please the new bosses
when he saw a group of people he came by
just to say a few words:
“You know! Communism had been in me
a long time ago!
chopsticks, rackets, knives, sickles, toothbrushes
I held with my left hand
on the court, I was left-handed
during my sleep, I lay on one side
facing to the left (1)
I think this regime suits me”.
Everybody was looking at him,
Showing despise
I (still very young)
walked into the restroom, very upset
and said to a cellmate peeing next to me:
“to me, everything was on the right hand side
Only this damn thing
Always turned its head to the left”.
both of us burst out laughing
but when we turned to the door, alas!
Our “former” lieutenant was standing there
That noon,
I was called to report to the office
as soon as he saw me, the Lieutenant Chief of
Company
with his face full of anger
the Captain chief of battalion pounded on the
table and stood up:
“This guy is impertinent
He dared put his penis on our Communism
I will put you in shackles for a long time.”
I was severely beaten
And several weeks in shackles in the conex
(and perhaps)
A dark note
In the personal file
Of a detainee
I started the conversation
and knew I was not wrong
“my once enemy”
was old now
but still agile
sitting within my reach
I sat in silence
watching the activities of the tavern
some guests drank tea, ate candies
or bought a box of matches, a bottle of wine
there were also some people who came to find help
for a complain
“my husband was wrongly taken to the police
station”
There were even people who were losing their land,
their homes
He looked at me and explained
“The society nowadays is very corrupted
every branch, every local official uses bribery
to buy positions
the fate of the people
is very miserable.”
When he poured me another glass of tea
(I don’t know how many glasses)
the atmosphere seemed more open
more friendly
I came near him
I retold my story during the first year of
detention
The sufferings I had to endure
because of a blab
He was pensive for a while
inhaled deeply on the water pipe
then told me slowly
“It’s been nearly thirty eight years
your story
I vaguely remembered
You have spoken
very reactionary
as chief of the battalion
with my firm stance
with a bright ideal
with that thought
I was ordered to kill in the egg
You survive
You are lucky.”
He stopped for a while:
“But now everything is different.”
Then with a very bitter voice:
“I have given back the Party card several months
ago
not to be “in the same boat”
with those corrupt officials.”
I held his hand very firmly
the feud I thought unforgettable
suddenly
disappeared
and surprisingly
he looked straight into my eyes
with half of a smile
“This is very contradictory
but lately
I noticed
Each time I peed
The damn thing
Always turned its head to the left.”
Pham Duc Nhi
(1) To say that
he is leftist, following the communists
(2) Đại Đội Trưởng
(3) Tiểu Đoàn
Trưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét