Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

QUÊ HƯƠNG KẺ ĐI NGƯỜI Ở


         QUÊ  HƯƠNG,  KẺ  ĐI  NGƯỜI 


Viết sau khi đọc:

Những bài thơ của Đỗ Trung Quân mới xuất hiện trên Tiền Vệ

Mấy câu thơ của một ông thợ hớt tóc ở Đồ Sơn:

       “Thiên đình còn đang thối

       Hạ giới thơm làm sao?

       Bất cứ địa phương nào

       Sờ vào đâu cũng thối”

Hai câu thơ của một nhà thơ trẻ trong ngày Thơ Nguyên Tiêu

     “ Quê hương là chùm khế ngọt

        Ai cao thì hái được nhiều”


  Ngày xưa anh hát:

“Quê hương là chùm khế ngọt”

sao bây giờ cắn quả khế nào

anh cũng che mặt bảo…chua?

Có phải tại ngày xưa khế chua

nhưng muốn được lòng người anh yêu (1)

anh nói bừa là khế ngọt?

Hay tại sống với kẻ vô tình

lâu rồi khế ngọt cũng thành chua?

Ngày xưa anh hát:

“đường đi học

con về rợp bướm vàng bay”

giờ sao chỉ thấy

rợp trời bay cờ đỏ?

Có phải tại ngày xưa

anh thổi phồng con số?

hay tại bướm vàng…

sợ cờ đỏ bay đi?


Anh còn hát về

con diều biếc,

con đò nhỏ,

chiếc cầu tre

cả hàng cau đầu hè

hoa trắng xóa

như muốn nài nỉ:

 “Người Việt ơi!

Bỏ quê hương đi, sao nỡ!”

Nhưng những thứ ấy làm sao đổi được áo cơm

và một chút tự do

 để sống cuộc sống của con người?

Có những khung cảnh bình thường

gần gũi lâu ngày

thành thân thương

có người gọi là quê hương

có người gọi là kỷ niệm

Tôi tên lái buôn liều lĩnh

một lần

đem hết kỷ niệm của đời mình

đổi lấy hai chữ tự do

rồi ngày lại ngày

lênh đênh trên con thuyền viễn xứ

kỷ niệm hiện về

lòng quặn thắt nhớ thương

Nhưng bù lại tôi có thể ung dung

hát mấy bài ca,

ngâm mấy vần thơ

mà ở nơi gọi là quê hương

người ta cho là đồ quốc cấm

Còn người ở lại

được sống giữa lòng kỷ niệm

không bồn chồn khi trời nắng

chẳng ray rứt lúc trời mưa

nhưng cắn phải quả khế chua

lắm khi phải gượng cười

nói là khế ngọt



(1) nhưng lại không yêu anh

Viết tại Đồ Sơn sau Tết Canh Dần 2010



·       MOTHERLAND, LEAVING OR STAYING?



Written after reading:



The Do Trung Quan poems on Tien Ve

A few verses of a barber at Do Son about the corruption of the communist authorities



“Heaven is still rotten

How can aromatic this world be

Any locality

Stinks everywhere when touched”



A few other verses of a young poet in the Tho Nguyen Tieu Day



“Homeland is sweet like a bunch of star fruit

The higher one goes up the more he harvests”





You sang in the old days

“Homeland is sweet like a bunch of star fruit”

Why when you bite at any star fruit

You also say… sour with your face hidden?



Perhaps in the old time the star fruit is sour

But to please the one you love (1)

You said without thinking it is sweet?

Or is it for having lived with the indifferent

After some time it turns from sweet to sour?



In the old days you sang:
“The path to school was full of flying yellow butterflies”

But now why the yellow butterflies fly scarcely

Instead of too many red flags high in the skies?

Was it possible that you blow out the numbers?

Or it is because the yellow butterflies…

Fly away because of the fear of the red flag?



You also sang

About the blue kites

The small boat

The bamboo bridge

Even the row of areca trees at the beginning of summer

With white flowers

As to plead:

“Oh! Vietnamese people! How could you leave your Homeland?”

But these things can’t change into foods or materials

And some bit of freedom

To live the life of a human being?



There are simple settings

Which become familiar after a while

Some call it Homeland

Some call it souvenirs



I am a reckless merchant

Once

Taking all the souvenirs of my life

To exchange for freedom

And day after day

Drifting on the going faraway boat

The souvenirs come back

I feel ached with souvenirs



However I can easily

Sing some songs

Recite some verses

Which in our homeland

Are considered forbidden things



And the ones who stay back

Living among the souvenirs

With no worries when it is sunny

Nor sufferings when it rains

But when biting the sour star fruit

Sometimes have to force a smile

And say that it is sweet.



Written at Do Son after the Lunar New Year Canh Dan 2010



(1) But she did not love you.