Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

VÌ THẾ TÔI RA ĐI 1



  VÌ  THẾ  TÔI  RA  ĐI  1




Bước chân xuống thuyền

coi như ngồi vào chiếu bạc

một còn một mất

tôi đặt cả cuộc đời mình



Có thể lát nữa đây tôi sẽ lênh đênh

trên biển cả

hướng về một bến bờ xa lạ

tìm lại cuộc đời



Cũng có thể chỉ lát nữa đây thôi

tôi sẽ thấy mình nằm trong ngục tối

chân bị cùm, tay bị trói

bắt đầu chuỗi ngày tra tấn tù đày



Nhưng tôi tin con người có rủi, có may

tôi cũng tin người ngay

trời không nỡ phụ

nên nhìn lại lần cuối

những đường xưa, phố cũ

tôi bước đi

lòng xao xuyến, bồi hồi



Ôi! Tổ quốc bất hạnh của tôi

giải đất hình chữ S

mà trên ấy tôi yêu tha thiết

từng nắm đất, ngọn cỏ, con người

đến những dòng sông lững lờ trôi

bảo sao lúc thuyền ra khơi

tôi chẳng rơi nước mắt



Giá ngay ở đây

tôi được cầm súng

một còn, một mất

với quân thù

thì dù ở bên kia trái đất

phú quý vinh hoa

tôi vẫn chối từ



Ngày mai trên nước Mỹ tự do

nếu có ai hỏi

“ cần giúp đỡ gì? “ tôi sẽ nói

“ hãy cho tôi một chỗ đứng trong đoàn quân

tiến về Sài Gòn”



Bút của tôi chưa mòn

tôi cũng một thời cầm súng

thì tôi sẽ xông vào chiến trận

với cả hai thứ vũ khí trên tay



Trước mắt tôi

giữa trời Sài Gòn phất phới bay

cờ vàng ba sọc đỏ

có bao người thân mặt mày rạng rỡ

đứng đón tôi về

và tôi lại buông súng

viết tiếp những vần thơ

ngợi ca cuộc sống



1984





·       THEREFORE  I GO AWAY



Stepping into the boat

like sitting at the gambling table

win or lose

I put in my entire life



Probably in a few moments I float

on the open ocean

towards a far and strange shore

to rediscover my life



Possibly in a few moments

I can see myself sitting in a dark cell

with my feet shackled, my hands tied

to start a series of torture in prison



But I believe in chance

I also believe a right man

is not broken by fate

so I looked back for the last time

the old streets, the old towns

and walked away

 with an anxious and agitated mind



Oh! My unfortunate Motherland

the S shaped piece of land

on which I strongly love

Every handful of dust, grass, people

The nonchalant drifting rivers

How can I not shed tears

When the boat leaves shore



If right here

I can hold a weapon

Win or lose

With the enemy

Then on the other side of the earth

Even with wealth and glory

I shall refuse



Tomorrow in the free America

If somebody asks:
“Do you need help?” I will answer:

“Give me a place in the troops

Marching towards Saigon!”



My pen is not worn out

Some time ago I also held a weapon

Then I will burst into the battle

With both my weapons in my hands



Before my eyes

In the Saigon sky flies high

The yellow flag with three red stripes

So many radiant friends

Wait to welcome me

And I let down my weapon

To continue with my verses

To praise life.



1984