Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

TÔI RẤT SỢ RỒI SẼ MỘT NGÀY


Tôi rất sợ 
rồi sẽ một ngày 
hình Mao Trạch Đông rất to 
đóng khung thật đẹp 
treo ở nơi trang trọng nhất trong nhà  

Những lá cờ 
nền đỏ, 5 ngôi sao vàng 
một lớn, bốn nhỏ 
phần phật tung bay khắp phố 

Những con đường 
Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Trưng Vương 
gợi những trang sử hào hùng, bất khuất 
thay bằng những cái tên Tàu lạ hoắc. 

Tôi rất sợ 
rồi sẽ một ngày 
cầm trong tay thẻ Chứng Minh Nhân Dân 
tên của mình được phiên âm 
đọc lên như người nói ngọng 

Những đứa trẻ Việt Nam đến trường 
xì xồ tiếng Quảng Đông, Quan Thoại 
đọc Ngũ Kinh, Tứ Thư 
Truyện Kiều của Nguyễn Du 
vứt vào sọt rác 

Và tôi cũng rất sợ 
rồi sẽ một ngày
trên bản đồ thế giới 
mảnh đất hình chữ S 
với cái tên Việt Nam thân thiết 
thành Khu Tự Trị Ngoại Biên  
không còn nằm trong Liên Hiệp Quốc 
vì đã mất tư cách thành viên 

Hỡi toàn thể dân tộc Việt Nam 
đất nước đang thậm chí nguy nan
nếu cứ “lửng lơ con cá vàng” 
cái ngày đáng sợ ấy … 
sẽ đến.
 Tháng 11 năm 2015 
Phạm Đức Nhì

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét